NHÀ THIẾT KẾ THỜI TRANG - Trần Minh Bảo, Lớp : 12a2
Em mong muốn thực hiện ước mơ trở thành nhà thiết kế thời trang.
Em tên Trần Minh Bảo, hiện đang là học sinh lớp 12a2 trường THCS, THPT Duy Tân. Em sinh ra trong một gia đình khá giả. Vốn là một người con sống trong vòng tay yêu thương của ba mẹ từ đó đến nay, em biết rằng ba mẹ em đã kỳ vọng rằng em sẽ đậu vào Đại học Kinh tế, có một tương lai tươi sáng, và có một cuộc sống hạnh phúc. Em nghĩ rằng, nếu em là nhà thiết kế giỏi, những sản phẩm thời trang của em sẽ tham gia trên thị trường tiêu dùng. Đó là động lực để em suy nghĩ về cái đẹp của ngành thời trang và cố gắng thực hiện ước mơ của mình .
Khái niệm thời trang, dường như đã quen với tất cả mọi người trên thế giới và cũng không lạ với người Việt Nam. Ngành công nghiệp thời trang Việt Nam đang ngày một phát triển mạnh vì thế em muốn góp một phần công sức của mình vào sự phát triển ấy. Lúc còn nhỏ em đã thích những vật dụng nhiều màu, nhất là các bộ quần áo mà ba mẹ đã mua, lớn dần lên em có niềm đam mê với các bộ quần áo và phối chúng theo xu hướng thời trang quốc tế. Mỗi lần xem những chương trình thời trang trên TV, em như bước vào một không gian khác của riêng mình mà chẳng để ý gì xung quanh và em mong ước được thể hiện bằng một buổi trình diễn nhỏ của riêng mình. Như đã ngấm vào trong máu, những khi rãnh rỗi em luôn vẽ những thứ mình thích, hoặc vẽ các mẫu quần áo của riêng em. Em vẫn chưa thể lý giải được tại sao nhiều người lại yêu thích trở thành nhà thiết kế mà không phải bác sĩ hay một nhân viên văn phòng, nhưng thật sự thời trang và mode quần áo mới đã mang lại sự thích thú cho em. Theo đuổi nghề nghiệp này phải đòi hỏi một bộ óc nhanh nhạy mới có thể kịp với nhịp điệu của thời trang thế giới luôn luôn thay đổi từng ngày, một cái đầu sáng tạo tuyệt đối để thiết kế những sản phẩm có nét riêng, độc đáo, và em tin tưởng rằng, em sẽ cố gắng để hội tụ đủ yếu tố đó. Những kiến thức về thời trang em còn phải học hỏi nhiều, để thực hiện ước mơ này em mong muốn thi đậu vào đại học mỹ thuật hoặc sẽ là sinh viên thời trang Luân Đôn hay Paris. Em cần có vốn kiến thức vững chắc về thời trang sau đó mới có thể đạt được ước mơ ấp ủ bấy lâu.
Tuy vậy, sự yêu thích trở thành Nhà thiết kế thời trang của em cũng có những lúc có trở ngại đôi khi làm em cảm thấy nản chí, chẳng hạn: Trong môi trường trung học phổ thông, việc thể hiện ăn mặc đồng phục cũng là một trong những trở ngại không hề nhỏ cho sự phát triển thời trang của em. Gia đình em tuy khá giả nhưng cũng chưa phải là gia đình giàu có, ba mẹ em chỉ muốn em làm một nhân viên văn phòng hay buôn bán ở một cửa hàng nhỏ, có thể kiếm tiền và có một gia đình hạnh phúc trong tương lai của em. Trở ngại lớn nhất cho ngành thời trang Việt Nam là sự phân biệt giới tính, các nhà thiết kế nam luôn bị đặt vấn đề về giới tính của họ, quan niệm của người lớn luôn muốn con trai làm việc lớn, nghề may vá nên để con gái làm, vì thế các nhà thiết kế nữ luôn được khen ngợi. Nhưng cũng có một số nhà thiết kế nam đã vượt qua trở ngại này và được mọi người yêu thích. Gia đình em cũng vậy, em đã từng bị phản đối khi nói ra ước mơ của mình. Cho dù bị phản đối từ gia đình nhưng em không bao giờ từ bỏ và sẽ có một ngày ba me và gia đình sẽ tự hào về ước mơ và nghề nghiệp em đã chọn
Cho nên khó khăn thử thách càng nhiều, em càng khẳng định sự đam mê thực sự với nghề. Em quyết tâm không vì một chút khó khăn mà từ bỏ, có khó khăn vấp ngã thì mới có được sự nghiệp thành công sáng chói. Vì thế em sẽ thực hiện ước mơ của mình là nhà thiết kế thời trang.
Trần Minh Bảo